Thứ Sáu, 27 tháng 2, 2015

Đêm thứ 5: Sự tuyệt vọng của đức vua: Ta không phải thần.

Đêm thứ 5: Sự tuyệt vọng của đức vua: Ta không phải thần.
Nó nhai ngấu nghiến vài miếng thịt cừu cùng rượu vang đỏ, cho tới khi bao tử được lấp đầy. Nó nằm vật xuống giường, với tay lấy tập tài liệu mà Luci để lại. Nó tò mò đọc trang giấy về con quái vật của ngôi biệt thự Trắng. Trên tấm giấy vàng nhạt với các hoa văn in chìm là bức hình của một người đàn ông khoảng 30. Người đàn ông dựa người vào chiếc trường kỷ khắc hình chim ưng gổ du nệm đỏ. Tư thế rất tự nhiên, rất thoải mái cảm giác như ông ta đang ngồi ngả lưng nghỉ ngơi chứ không phải đang đứng trước thấu kính. Gương mặt thon cùng đôi mắt hổ phách sắc nhọn. Đôi mắt của tham vọng nhưng đồng thời cũng chứa một nỗi buồn miên man. Đôi mắt của ông ta làm nó nhớ tới những con sói sám, linh hồn hoang dại của dãy núi hùng vĩ vùng Sierra Nevada. Một loài động vật đầy kiêu hãnh và mạnh mẽ đồng thời cũng là những kẻ săn mồi chuyên nghiệp và tàn nhẫn. Đôi mắt tự tin và đầy kiên nhẫn ẩn dấu sau cánh rừng bạt ngàn. Trong đôi mắt đó, nó cũng nghe thấy được tiếng thét đầy mãnh liệt của sức mạnh và tự do. Có một số người được sinh ra là thể thống trị, và ông ta là một trong số những kẻ đó. Nhưng trong đôi mắt đó, sự cô độc đang nhấn chìm tất cả. Nó như kẻ du mục vô hồn bị cám dỗ bởi tiếng gọi kỳ bí trong rừng sâu, bấc giác, đưa ngón tay chạm vào đôi mắt đó. Rồi như chạm phải đống lửa, nó vội rút bàn tay lại. Nó vừa làm chuyện điên rồ gì vậy? Tại sao nó lại cảm thấy thương hại ông ta? Tại sao nó lại muốn xoa dịu đôi mắt đó. Hắn ta là một tên giết người máu lạnh, hắn không xứng đáng để được xót thương. Để tránh lập lại lỗi lầm cũ, nó ném bức ảnh của ông ta qua một bên. Thông tin của ông ta chỉ vỏn vẹn trong vài dòng chữ. Tên: Eric Horward. Tuổi: 26. Nghề nghiệp: Kinh doanh bất động sản. Nó lật qua những tờ giấy khác, phần còn lại của tập hồ sơ giày cộm là nội quy của biệt thự Trắng. Không ra khỏi phòng sau 8 giờ tối. Không được đi lung tung ngoài khuôn viên chính của biệt thự

Đêm thứ 4: Khế ước máu với đức vua.

Đêm thứ 4: Khế ước máu với đức vua.
Tấm thảm trắng lông cừu Úc nơi phòng khác nhấn chìm trong máu, ngay trung tâm, chiếc chân bàn thép rắn chắc uốn lượn được trang hoàng bởi những đoá hoa mộc lan sapphire tàn nhẫn xuyên qua bờ ngực nhỏ nhắn đang thoi thóp của cô bé người hầu. Máu, từ nơi trái tim đang gấp gáp đập ấy tuôn trào như một con suối nhỏ, lăn dài trên từng mảnh kính vỡ tan. Hình ảnh đó, khiến nó liên tưởng tới những viên đá rubi lấp lánh, thê lương nhưng mỹ lệ đến lạ thường. Nhưng ác mộng còn chưa dừng lại ở đó, đôi mắt xanh biếc lấp lánh như bầu trời sớm mai giờ đây đã tắt lịm. Máu, như một con thú hoang bị kiềm hãm lâu ngày, cắn xé lớp da mỏng manh và không ngừng thi nhau tràn ra ngoài. Móng vuốt của nó, xé dọc ngang trên gương mặt trắng nõn, mang hình dáng của từng chùm rễ cây kỳ dị hút cạn sinh lực của cô bé. Khuôn mặt với hai hốc mắt đẫm máu, từng mãnh thuỷ tinh găm lên lớp da non mịn và một thanh gươm mộc lan sắc lẻm xuyên qua người. Nó chưa bao giờ trải qua nỗi đau đó, nhưng nó có thể mườn tượng được 1 phần mười của nổi đau đó. Nổi đau đớn khi từng thớ thịt bị tách ra, sau đó, từng chút từng chút một, nơi làn da mỏng manh bị một vật sắc nhọn không ngừng đâm sâu vào. Và đôi mắt, nơi chứa đựng 125 triệu tế bào thần kinh, khi một vật sắc bén cắt đứt những dây thần kinh đó, cảm giác như khi bạn cắt đứt đầun gón tay và nhân lên 100 lần. Cảm giác đau sót khiến cho não bộ bị đông cứng, và máu cứ tiếp tục chàn ra, tác động lên vết thương chưa kịp khép lại. Nó cảm thấy thật kinh tởm, não bộ nó ghi chép lại toàn bộ quá trình, phân tích và phát hoạ lại sự kiện kể cả nỗi đau mà nó chưa từng trải qua. Cổ họng nó rát buốt và không thể cất thành lời. Nhưng não bộ không cho phép nó ngất đi hay bỏ chạy. Nó vẫn tự hỏi bản thân, tại sao nó vẫn chưa phát điên. Theo bản năng, nó nhìn về phía lò sưởi, nơi phát ra thứ mùi cay mũi của thịt bị cháy xém. Nơi đó, một phần của đôi chân và chiếc hài đen vẫn đang bốc cháy, và nếu cố gắng nhìn sâu vào bên trong ngọn lửa hoả ngục đó là một cơ thể bị co quắp lại thành một hình thù quỷ dị chiếc đầu bị gập đôi với lớp da nhăn nheo bó lấy hộp sọ, tôi tay như 2 nhành cây khô khẳng khiu đen sạm đang cào cấu thanh thép xuyên qua bộ ngực. Trong cái nóng phừng

Đêm thứ ba: Alice, sao em cứ đuổi theo con thỏ kia?

Đêm thứ ba: Alice, sao em cứ đuổi theo con thỏ kia?

Hôm sau tỉnh dậy, thứ đập vào mắt nó đầu tiên là bóng tối. Nhưng đó không phải là cái thứ đen kịt đã cuốn lấy chân nó, nuốt chửng cuộc đời nó trước đây. Cái bóng này yên bình như liều thuốc ngủ dịu nhẹ đưa nó vào cơn mơ. Nó mơ về đêm qua, về vòng tay ấm áp siết chặt nó, mùi thơm dịu nhẹ cùng hơi thở đều đặn và êm ái, nó còn có thể mườn tượng ra bờ môi hồng mềm mại khẽ áp vào cổ nó. Làn môi ấy êm ái đến nổi, chỉ cần vô tình chạm vào, hai cánh hoa ấy ngay lập tức sẽ tan ra và mang theo vị ngọt ngào kì diệu nhấn chìm vị giác của nó. Nó mê man, như một kẻ mộng du đang chìm đắm trong mộng đẹp, đôi tay thon nhỏ của nó mươn theo làn hơi ấm mà nó tưởng tượng ra trượt trên tấm gra trải giường, thế nhưng, thứ duy nhất mà nó cảm nhận được chỉ là cái sắc trắng mờ đục băng lãnh. Nó nghĩ, nó đã có 1 giấc mơ hoang đường nhất từ trước tời giờ.
Nó hơi ngẩn người, nhắm mắt lại, nó đang suy nghĩ: mọi việc ngày hôm qua diễn ra với nó cứ như một giấc mơ, như một vở kịch, như một trò đùa. Tất cả mọi thứ, tưởng chừng như không tưởng, lại là sự thật và chúng đến một cách dồn dập như loài mãnh thú, siết chặt lấy bộ não của nó, khiến mọi thứ trong nó mờ mịt, ngay cả lí trí cũng mịt mờ. Cái gì là sai? Cái gì là đúng? Kí ức về ngày hôm qua chỉ như từng cuộn phim ngắn rời rạc. Này ánh mắt ấy, cái ôm ấy, ngay cả gương mặt ấy, rõ ràng là dành cho nó, nhưng sao lại quá xa vời, mông lung, có ý nghĩa gì chứ? Nó tự hỏi, rồi cười nhạt như câu trả lời. Cần gì phải có ý nghĩa gì chứ?

Đêm thứ hai: Alice bé bỏng khóc

Nó đi theo người đàn ông đó, thật buồn cười. Dù được biết đến là một tiểu thư sa đọa nhất Kat trên danh nghĩa, nó vẫn chưa chính thức chạm vào bất kì một gã đàn ông nào. Vẫn là mỗi khi cao hứng, nó lại cảm thấy buồn nôn. Nó không rõ chuyện gì đã xảy ra, nhưng cơ thể nó nhận dạng bọn đàn ông như một chất cặn bã để khi tiếp nhận lại đào thải ra ngoài. Nó có những mối tình, chớp nhoáng và chóng qua. Ngoài tiền và cơ thể ra chẵng còn thứ gì của nó có thể hấp dẫn lũ người tình của nó. Thế nhưng nó cũng không nghĩ quá nhiều.
Tiếng bước chân vẫn đều đều, trải dài trên nền tuyết lạnh. Từ sau, nó có thể thấy tâm lưng của người đàn ông đó. Bờ vai rộng, rắn chắc như có thể trống cả bầu trời, phủ lên bởi chiếc khăn choàng lông đen tuyền của loài chồn nhỏ Châu Mỹ, nó đã từng thấy chiếc khăn choàng ấy trong bộ sưu tập thời trang của gia đình Marc Kaufman Furs. Lúc đó, nó đã nghĩ chiếc khăn choàng ấy rất đẹp, kiêu sa, cao quý như 1 món đồ trang trí phù phiếm trên cơ thể rắn rỏi của người mẫu nam hàng đầu thế giới. Thế nhưng nó chưa bao giờ lại có thể tưởng tượng được rằng chiếc khăn choàng này lại còn có thể toát ra sự cao ngạo, cùng nguy hiểm khi khoác lên bờ vai săn chắc ấy. Chiếc khăn choàng lông đen tuyền toát ra mùi nguy hiểm của một con thú săn mồi đang ngủ say. Nhưng cũng có thể thình lình tỉnh giấc bất cứ lúc nào và nhai ngấu nghiến kẻ làm phiền. Vì thế, dù cơ thể nó không ngừng run rẩy, bờ môi trắng bệt nức nẻ không ngừng va đập vào nhau và phải dùng cả sức lực toàn thân để lết theo người đó, nó cũng không dám hó hé. Nó thèm khát nhìn vào tấm áo choàng rộng, tỉ mỉ ôm lấy từng nét cong hoàn mĩ của cơ thể, vừa quyến rũ đầy khiêu khích nhưng cũng tỏa ra chất độc chết người. Tầng không khí đầy quyền lực xung quanh người đàn ông đó bất giác khiến nó khẽ run rẩy.
Bên ngoài, nó đã thấy một chiếc Pagani Zonda F Roadster đen tuyền dừng sẵn, người đàn ông dừng lại bên chiếc xe, đôi mắt lạnh căm nhìn nó như chờ đợi. Nó hiểu mình cần làm gì.

Đêm thứ nhất: Tôi đã tìm được Alice bé bỏng

Đêm thứ nhất: Tôi đã tìm được Alice bé bỏng

Lux
Ban ngày, nó chỉ là một con phố cô quạnh, hoang tàn không sức sống. Người ta có thể thấy rõ sự xơ xác của nó khi cái nắng gắt chói chang siết lấy từng gốc cây vì khô cằn mà co quắp người tạo ra vô vàng thứ hình dáng quỷ dị. Sự ngột ngạt của cái oi bức, cũng như cái mịt mù của bụi đường khiến cho con người cảm thấy vô cùng khó chịu. Có thể thấy rõ, đã lâu không có ai ghé qua đây hay quét dọn chúng cũng như chưa từng có sự sống tại nơi này. Con phố hoang nứt nẻ, khó khăn vặn vẹo cơ thể nó, khó nhọc hít thở để sống cho qua ngày.
Thế nhưng, khi đêm xuống, thứ màu đen huyền hoặc bao phủ cả bầu trời, lấp đầy mọi ngõ ngách, và bóp nát cái thứ ánh sáng cao ngạo khó ưa của buổi trưa oi bức, con phố bừng tỉnh dậy. Đúng vậy, bóng đêm đã ban ra một phép màu kì diệu, biến một con phố hoang tàn ban ngày trở thành khu đèn đỏ nhộn nhịp Lux ban đêm. Với con phố ấy, ngày dường như chỉ mới bắt đầu.
Lux vào ban đêm là một sinh vật sống. Như những loài sinh vật khác, nó có hơi thở, có cuộc sống, cũng như vẻ đẹp riêng của chúng. Lux, thứ sinh vật xa hoa và tráng lệ ấy, được phủ lên bởi vô vàn ánh sáng đến chói mắt của các đèn neon. Hơi thở của Lux được đo bằng độ nóng của các hộp đêm và cuộc sống của Lux diễn ra trong các khách sạn.
Và đó là một ngày bình thường của Lux, của con quái vật kiêu sa trở mình sau giấc ngủ say ban ngày.
******************

F*ck: Alice, em có nghe tiếng tôi gọi

Alice, em có nghe tiếng tôi gọi
Nó, 18 tuổi. Ít ai chấp nhận đó là một cái tuổi trưởng thành, vì trong bộ óc ấy, chỉ là tính háo thắng và sự kiêu ngạo cùng thói ích kỉ, chiếm hữu của trẻ con. 18 tuổi, sự ngây ngô rồ dại có thể khiến nó trờ thành bất kỳ ai, bất kỳ thứ gì. Ít ai, sau khi trải qua ngưỡng cửa trưởng thành, còn có thể giữ lại nét ngây ngô khờ khạo của tuổi niên thiếu. Nếu điều đó có xảy ra thì nó cũng sẽ là

F*ck: Mở đầu

Lux về đêm
Xa hoa, trụy lạc.
Thời khắc của sự trổi dậy.
Những con thú khát tình, đuôi mù trong yêu thương, què quặc trong tình cảm, đói khát đến thảm thương.
Chúng trổi dậy, trong cái lốt của một con người.
Lê lết trên hè phố, điên loạn quay cuồng trong hộp đêm. Ánh mắt cuồng tính, điên dại trườn bò trên từng ngóc ngách.
Xa xa, những tiếng hét hoan ái, bệnh hoạn tỏa ra từ những con phố đen tịch mịch, mờ nhạt nhưng cũng rất rõ ràng.
Chúng thúc giục nhau, tra tấn nhau, an ủi nhau bằng cơ thể tàn tật cùng tâm hồn mục ruỗng của chúng.
Bầy thú hoang ấy, gào thét cho cuộc đời tàn tạ của mình. Những tiếng hét đứt quãng như lời hấp hối trước khi chúng bị nuốt chửng bởi chính tử huyệt mà chúng đã đào ra.
Những con quái vật đáng thương ấy, rú vang bản nhạc tang, tiễn đưa cái số mệnh rác rưởi của chính mình.
Chúng nơi đó, gào thét, điên dại, vật vã dãy dụa trong cơn say mà quyên rằng, chúng đã từng là con người.

Note: Mình bị ám ảnh bởi mấy cái này, có hơi bệnh một chút. Mình cũng mới vào nghề, tay còn non, có gì mong mọi người bỏ qua

[Truyện dài] F*ck




Tên truyện: F*ck

Tác giả: Echo

Thể loại tình cảm, kinh dị, phiêu lưu, hành động

Độ tuổi 18+


Quan hệ giữa họ, chắc chắn không phải là yêu.

Vì anh, cô trở thành tâm điểm của tất cả cuộc săn lùng, truy bắt.

Vì anh, ký ức của cô bị xáo trộn, cô luôn phải sống trong những hồi ức giả

13 bí mật kinh khủng của Phim The Exorcist ( phim kinh dị nhất mọi thời đại )




Ra mắt vào năm 1973, nhưng cho tới tận bây giờ, "The Exorcist" vẫn là bộ phim khiến cả nhân loại bị ám ảnh. Hãy cùng khám phá 13 bí mật cực rùng rợn của bộ phim này nhé.

Trong những ngày mùa đông lạnh giá vào cuối năm 1973 đầu năm 1974, khi bộ phim kinh dị có tên là The Exorcist lần đầu tiên được trình chiếu, nó ngay l
ập tức đã trở thành một sự kiện quốc gia ở Mỹ. Cô bé 12 tuổi Regan MacNeil (do Linda Blair đóng), con gái của nữ diễn viên nổi tiếng ChrisMacNeil (Ellen Burstyn thủ vai) đã bị điều khiển bởi những thế lực ma quỷ. Ở đầu phim, Regan là một cô bé ngây thơ, xinh đẹp và khá tự chủ. Tình hình trở nên xấu đi sau khi Regan nghe thấy những tiếng động lạ, có những biểu hiện tục tĩu, bạo lực sau những cơn cáu giận bất thường. Khi mà mọi việc có chiều hướng vượt quá tầm kiểm soát cũng như trình độ của các bác sĩ chữa trị cho Regan, các bác sĩ đành nhờ đến một sự trợ giúp mang yếu tố thần linh.

Xung quanh bộ phim The Exorcist cũng có khá nhiều nhận định, đánh giá khác nhau. Thế nhưng, có một điều không ai có thể phủ nhận: The Exorcist là một trong những bộ phim kinh dị hay nhất của mọi thời đại, cùng với Psycho, Jaws, Rosemary’s Baby hay The Shining... Hãy cùng chúng tớ tìm hiểu 13 điều kinh hoàng về bộ phim kinh dị kinh điển này nhé!





 




1. Cuốn sách mà bộ phim chuyển thể theo đã được mô tả là dựa trên một sự kiện có thật. William Peter Blatty, tác giả của cuốn sách, tốt nghiệp Đại Học Georgetown vào năm 1950 và ông đã viết cuốn tiểu thuyết dựa vào tin đồn về một “lễ trừ quỷ” diễn ra trong trường vào năm 1949. Theo như đồn đại thì một cậu bé có biệt danh là Robbie Manheim đã bị quỷ ám sau khi cố gắng “kết nối” với người dì quá cố.

2. Đoạn trailer đầu tiên của bộ phim The Exorcist với nhiều hình ảnh đen trắng chớp liên tục trên màn hình đã bị cấm chiếu trong khá nhiều rạp chiếu bởi vì nó “quá kinh dị”. Về sau, một đoạn trailer nhẹ nhàng hơn của bộ phim đã được ra mắt và lần này thì nó được chấp nhận chiếu.

3. Joseph Dyer, bạn đồng hành của Cha Karras trong phim (do William O'Malley đóng), thực ra chính là một linh mục và dạy học tại Đại Học Fordham, nơi quay một số cảnh phim The Exorcist. Ông hiện vẫn đang dạy học và chiếu bộ phim này cho sinh viên, mô tả nó là một bộ phim kinh dị đáng gờm. Tuy nhiên, ông cũng cho rằng khoảng 80% nội dung bộ phim là có thật.

4. Mercedes McCambridge là người lồng tiếng “quỷ” cho cô bé Regan. Mercedes đã có một giọng nói kinh dị như vậy là nhờ luyện hút tẩu và ăn “trứng sống trộn táo” mà cố ghìm không nôn!

5. Trong ngày quay cảnh trừ quỷ đầu tiên, diễn viên Max von Sydow thấy rất khó chịu bởi những lời lẽ thô tục xuất phát từ cô bé Linda Blair tới mức quên cả lời thoại.

6. Các rạp chiếu phim đã cung cấp cả… túi nôn cho các khán giả quá sốc khi xem The Exorcist. Vào một buổi chiếu trong năm 1974, một khán giả đã bị ngất và chấn thương hàm khi ngã về hàng ghế phía trước. Sau này, anh ta đã thổ lộ rằng bộ phim có nhiều cảnh kinh hoàng tới mức khiến anh bị mất tỉnh táo và còn đứng ra kiện hãng Warner Bros. Vụ việc được dàn xếp không thông qua tòa án, khán giả này đã được bồi thường một số tiền chưa xác định được.


7. Bà McCambridge đã không được xuất hiện trong phần credit ở cuối phim dù bà là người lồng tiếng cho “con quỷ”. Bà đã đâm đơn kiện hãng Warner Bros. để tên bà được đặt ở phần credit đó. Vụ kiện xảy ra ngay trong mùa Oscar, ngay khi Linda Blair nhận được một đề cử cho vai diễn của mình. Các nhà bình luận cho rằng vụ kiện lùm xùm này đã phá hỏng cơ hội chiến thắng của Blair trong mùa Oscar đó.

8. Blair đã bị đe dọa tới tính mạng sau khi phim ra mắt bởi nhiều người cho rằng cô “ca tụng quỷ Satan”. Do đó, hãng Warner Bros. đã quyết định thuê vệ sĩ bảo hộ cho cô trong suốt 6 tháng. Cả Blair và Ellen Burstyn đều bị chấn thương lưng khi họ phải quay cảnh “quăng quật” khắp phòng ngủ. Thậm chí, diễn viên Burstyn còn bị chấn thương cột sống vĩnh viễn và những tiếng la hét thất thanh của cô trong phim đều là thật.


9. Nhiều hội đồng thành phố trên toàn nước Anh đã tuyên bố cấm chiếu bộ phim này, dẫn tới việc nhiều công ty du lịch thành lập hẳn một "Exorcist Bus Trip" để mọi người có thể tìm được một rạp chiếu phim này. Phải tới năm 1999 thì bộ phim này mới được quyền phát hành đĩa ở đây.

10. Để thu lại những phản ứng chân thực nhất từ các diễn viên, đạo diễn William Friedkin đã thực hiện nhiều chuyện… điên rồ: ông tát cực mạnh vào mặt William O'Malley ngay trước khi quay một cảnh tình cảm, ông bắn một phát súng sau lưng Miller mà không báo trước để ghi lại những gương mặt đang sốc của các diễn viên. Thậm chí, ông đã đặt một máy lạnh bên trong phòng của Regan để khiến diễn viên cảm thấy ớn lanh. Nhiệt độ trong phòng được chỉnh xuống rất thấp và còn có tuyết bám vào người diễn viên Linda Blair – cô bé chỉ mặc đồ ngủ.

11. Bộ phim có nhiều âm thanh vô cùng kinh dị và khiến người xem phải sởn gai ốc. Trong đó, âm thanh khi mà con quỷ rời khỏi cơ thể Regan thực chất là những âm thanh mà đoàn làm phim thu được khi ghi âm tiếng của đàn lợn trên đường tới lò mổ.

12. Đây là bộ phim kinh dị có doanh thu cao nhất trong lịch sử điện ảnh, vượt qua cả một số phim “khủng” khác như Jaws, The Omen, Rosemary’s Baby… Bộ phim The Exorcist đã nhận được 10 đề cử Oscar và chiến thắng ở các hạng mục Âm thanh xuất sắc nhất và Kịch bản chuyển thể xuất sắc nhất. Đây là bộ phim kinh dị đầu tiên được đề cử Oscar ở hạng mục Phim hay nhất năm.

13. Nhiều lời đồn đại đã nảy sinh sau khi phim được công chiếu, cho rằng The Exorcist sẽ “ám” tất cả đoàn phim. Có tới 9 người chết trong quá trình thực hiện The Exorcist, phim trường The Exorcist bị cháy thành tro trong quá trình sản xuất và khiến bộ phim bị tạm ngưng trong 6 tuần. Nhiều người đã gặp nạn sau khi tham gia bộ phim, như Linda Blair bị suy nhược thần kinh trong khi quay phim, ông của Linda Blair chết. Jack MacGowran (trong vai Burke) và Vasiliki Maliaros (trong vai mẹ của Karras) đều chết trước khi phim được công chiếu, trong đó Jack qua đời vì trụy tim. Anh trai của Max Von Sydow chết, một người gác đêm chết, một chuyên gia hiệu ứng hình ảnh chết và đứa con mới sinh của một nhà quay phim bị chết non.


27 năm sau ngày khởi chiếu, hãng Warner Brothers đã quyết định chiếu lại bộ phim The Exorcist với những cảnh đã bị cắt trước đó, làm độ dài của phim tăng thêm 12 phút. Xung quanh chuyện này cũng có nhiều lời khen chê khác nhau, nhưng xét cho cùng cũng chẳng làm ảnh hưởng mấy tới danh tiếng của The Exorcist, bộ phim kinh dị nhất mọi thời đại.