Thứ Năm, 17 tháng 11, 2011

Quá trình vượt biên 2: Đi phỏng vấn

O~

Sáng 5 giờ dậy, lết tới nhà thờ

6h: Đua đi ăn sáng

6h30: nhai nhồm nhoàm, vừa nhai, vừa mặc đồ, nhìn nhỏ em họ trang điểm. Kiểm tra hồ sơ

7h: đua tới lãnh sự wán. Đừng kẹt xe, đừng kẹt xe


8h: đi vào 1 cái cổng, KT balo, có 1 cái máy nó rà khắp người mình, như trong fim á

Đi vào trong đó, có 2 dãy hàng: 1 là định cư, 2 là du học. Mình đi nhầm wa định cư. Hic. Mama lúc đó cười: Con này nó ham lấy chồng.

Ngồi tám chuyện với mấy bác, có 1 anh trai rất là đẹp nha, anh wa đó học thạc sĩ. Ực

Thoát ra ngoài, rùi lại chui vào 1 cái cửa. Lúc này là đưa visa cho họ

Lại kiểm tra balo, rà người đợt 2, điện thoại ko được fép mang vào

Lại xếp hàng, đưa đôn nhập học và thư của nhà trường, I 20 cộng với visa cho họ và 1 dố giấy tờ khác.Bị chấn lột hoàn toàn chỉ còn chừa lại 2 cái thư nhập học. Nhận số thứ tự và tiếp tục đi vào trong

Tới cổng số 7, ngồi chờ để lấy dấu vân tay. Nếu bạn có thể lấy fiếu hẹn trước thì sẽ rất tiện vì bạn sẽ được ưu tiên. Nhưng nếu đã wá giờ hẹn thì bạn lại fải hẹn vào dịp khác. Do vậy, lấy hẹn trước cũng có cái lợi và hại. Riêng mình ko có fiếu hẹn nên fải ngồi chờ

Lấy dấu vân tay xong, tiếp tục ra cổng 1,2,3,4,5,6 chờ fỏng vấn

Cái đợt mình đi nha, có nhìu người lắm cơ. Ở cổng số 2 có 1 anh người nước ngoài rất đẹp trai nha. Cứ mún được ảnh fỏng vấn. ai dè, 10 người đi vào,10 người rớt hết. Ực, cái ông đó còn hay cáu gắt với nhăn mặt nữa. Tức

Ngồi đợi tới 10h, tới số mình, vào cổng số 5, có 1 ông nước ngoài, khá già, hỏi khoảng 4 câu. xong đậu.

Lúc mình vào chào hổng: Good morning, ỗng ko thèm trào lại, chỉ có cô người VN cười với mình, ây da, ngại

Mình tức wá hỏi tiếp How are you? tới lúc này gần như là hét lên. Ực

Ỗng kiu good, hức, còn ko thèm hỏi lại nữa. Tự kỉ

Mama nói, là lúc nào cũng fải cười hết á. thế là mình đứng cười, nhưng mà ông đó với cái cô kia chỉ lo nhìn cái màn hình vi tính. Ục, tự kỉ tiếp.

Sau đó mình đưa học bạ của mình và giấy chứng minh tài chính. Về fần tài chính mình trả lời tiếng việt vì ỗng cứ kiu ko hĩu ko hĩu. Mà mình để ý, hầu hết những người fỏng vấn khi trả lời về tài chính đều fải nói tiếng việt vì người nước ngoài ko hĩu. Có mấy khi họ hiểu nhưng họ vẫn cứ nói thế. Ực

Bạn mình lúc trước đi fỏng vấn nó nói: nếu người ta đưa 1 sấp A4, có nghĩa là mình rớt, còn nếu đưa 1 tờ giấy nhỏ xíu màu hồng và kiu congratulation thì là đậu

Tới lượt mình, mình thấy ỗng lôi nguyên 1 sấp A4, còn đóng dấu vào tờ giầy của mình nữa, híc. Mình tưởng mình rớt, mình đu như tương ở đó lun. Rồi cái chị người Việt đưa cho mình 1 mẩu giấy nhỏ màu xanh, kiu em đi ra ngoài đóng tiền. Mình nghĩ: Ax, rớt mà còn fải đóng tiền nữa hả? Trời, chẵng lẽ tiền fỏng vấn. Mình run run, cầm lấy giấy tờ. Mắt rưng rưng hỏi chị: Chị vậy là em rớt hay đậu? Chị nói: Đậu em. và luc này, ông nước ngoài mới nói good luck

Trời mình vội chạy ra, ôm lấy nhỏ em họ, nhỏ đó cũng đậu, thế là 2 chị em ôm nhau đi vượt biên

Hohohohoho

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét